Thuyền Trăng (Đường thi và bài họa)

         Tịch mịch đêm thu gió gợn hồ                     Lung linh đáy nước bóng trăng nhô                Thuyền trôi lặng lẽ xuôi dòng nước                Sáo trỗi êm đềm gợn ý thơ                              Rượu chửa lưng bầu thuyền chếnh chóang     Trăng vừa chếch bóng, khách bơ vơ                Ô hay !  thuyền cũng say trăng nhỉ                   Nguyệt khuyết đi rồi,…

Read More

Tự Trào: Vũ Đức Nghiêm viết trong trại tù học tập cải tạo

Tự Trào (*) Tuổi trời cho ta năm mươi mốt,Đau đớn thay, năm năm bị nhốt.Sáng sáng đẩy xe vài chục xe,Chiều chiều ngô hột dăm trăm hột.Thi đua lao động chẳng cần hay,Học tập tăng gia không mấy tốt.Thơ thẩn loay hoay, ngày lại ngày,Lòng son sắt trước sau như một. Ta sinh ra biếng lười…

Read More

Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang

 ( Phạm Duy & Ngọc Chánh) Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bờiĐồng cỏ nào xanh ngát lưng trờiNgựa phi như điên cuồngGiữa cánh đồng dưới cơn giôngVì trên lưng cong oằnNhững vết  roi vẫn in hằn  Một hôm ngựa bỗng thấy thanh bìnhThảm cỏ tình yêu dưới chân mìnhÂn tình mở cửa ra với mìnhNgựa hoang bỗng thấy mơĐể quên những vết thù ĐK: Ngựa  hoang muốn về tắm sông nhẫn…

Read More

Đèo Hải Vân

Theo sử liệu, trước năm Bính Ngọ (1306), vùng đất có đèo Hải Vân thuộc về hai châu Ô, Rí của vương quốc Chămpa (còn gọi là Chiêm Thành). Sau khi được vua Chămpa là Chế Mân cắt làm sính lễ cầu hôn Công chúa Huyền Trân đời Trần vào năm vừa kể (1306), thì…

Read More
Scroll to TOP