
Vành Khăn Trắng cho Tháng Tư Đen
Năm mươi năm khóc tháng Tư ĐenBấy nhiêu năm trĩu nặng ưu phiềnThương đất nước lầm than cơ cựcXót quê hương nghèo khó triền miên Triền miên trong kềm kẹp xích xiềngMất Tự Do mất cả tư riêngSáng tới chiều khắp nơi rình rậpĐêm chí ngày chẳng thấy nhân quyền Nhân Quyền ! ơi hỡi…