Nỗi Lòng Ly Khách- Buồn Nhớ Quê Hương- thơ xướng họa


Nỗi Lòng Ly Khách

Êm êm sóng vỗ bãi sông đầy
Mây trắng bên trời hớt hải bay
Cô nhạn lìa đàn cô nhạn lạc
Tháng năm biệt xứ tháng năm dài
Xa xôi nhớ gởi chòm mây bạc
Cách trở thương đề vạt áo phai
Dõi mắt trông vời quê quán cũ
Nỗi lòng ly khách tỏ cùng ai !

                                              Bạch Loan

Nhớ Quê Hương 

Nhớ quê hương nước mắt vơi đầy
Chiều chiều ngồi dõi áng mây bay
Chơi vơi trong gió đàn nhạn lạc
Trăn trở thâu đêm suốt canh dài

Ngày nào tóc xanh giờ đã bạc
“Mơ giấc hồi hương” chẵng hề phai
Bao giờ đựơc trở về quê cũ
Khắc khoải tơ lòng tỏ cùng ai …

                                     Thu Hoa

Ly Hương

Dõi trông trời thẳm nhớ thương đầy
Chim lượn từng đàn tung cánh bay
Đất mẹ đang chìm trong lửa đỏ
Quê hương vẫn ngập bóng đêm dài


Chân lìa tổ ấm không lưu luyến
Tình nhắc con tim chớ lạt phai
Càng khuất xa dần nơi cắt rốn
Lòng càng thấm đậm nỗi bi ai.

                                      Hương Cao


Nỗi Lòng Tha Phương 

Nỗi nhớ quê ơi ! nỗi nhớ đầy
  Trùng dương xa biệt trắng mây bay
Nửa đời lưu lạc bao nhung nhớ
Trọn kiếp tha phương bấy thở dài
Nhớ nước đau lòng tình thám đậm
Thương nhà xót dạ nghĩa không phai
Ai về cố quốc cho ta nhắn
Tình nhớ mọi người chẳng thiếu ai.

                       Quốc Lân

Buồn Nhớ Quê Hương

 Đêm đêm, trăng khuyết, lại trăng đầy
Thời gian vun vút chạy như bay
Bao năm xa xứ, thân lưu lạc
Nén lại trong tim tiếng thở dài
Tóc xanh một thuở, giờ đã bạc

Nhưng lòng thương nhớ chẳng phôi phai
Có ai trở lại miền quê cũ
 Cho tôi nhắn gửi nỗi bi ai !

                                    Vô Danh 

Scroll to TOP