Mùa Thu trong nhạc Đoàn Chuẩn

Mùa Thu Đoàn Chuẩn

Phạm Anh Dũng (viết cuối mùa Thu 2001, khi được tin Đoàn Chuẩn qua đời)

Em yêu dấu!
Chưa gặp em, từ lâu anh vẫn nghĩ nhiều về một mùa Thu chưa đến bao giờ.
Anh vẫn mơ về một mùa Thu thật quyến rũ, mùa Thu có bầu trời ngả màu sắc xanh lơ với những đóa hoa hồng xinh xinh. Anh tưởng tượng được hình ảnh của một chốn Thiên Thai huyền ảo
Anh đã mong ngày nào đó mùa Thu anh chờ đợi sẽ đến với một tà áo xanh tha thướt. Mùa Thu sẽ tìm đến như trong mơ hồ.
Và, anh đã chợt thấy em về trong giấc mơ mùa Thu với sương mù, với gió heo may lành lạnh làm rụng lá vàng xao xác. Anh nhìn lên cao và thấy hình ảnh choáng váng của những hàng mây trắng chập chùng:

“Anh mong chờ mùa Thu
Trời đất kia ngả màu xanh lơ
Đàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa
Bên những bông hồng đẹp xinh…”

Em yêu dấu!
Ngay khi chưa gặp gỡ, anh đã biết anh gặp và yêu em đã từ lâu.
Tại sao chưa thấy nhau bao giờ mà có cảm giác đã gặp và yêu từ trước?
Làm sao có thể giải thích được em nhỉ! Đôi khi, chỉ đôi khi thôi, anh muốn hỏi Chúa, hỏi Phật lý do nhưng không biết làm cách nào để hỏị Và dù cho nếu mà hỏi được, chắc câu trả lời cũng sẽ gần như chỉ là một câu hỏi ngược lại: Làm gì có sự giải thích trong tình yêu?
Thật ra cũng chẳng cần giải thích. Với lý luận giản dị của anh, em là cánh hoa duyên kiếp đã đến với anh từ một tiền kiếp xa xưa:

“…Đêm hôm nay chợt nhớ tới nơi xa
Lúc anh về nhặt mấy cánh hoa
Kèm vào thư, lá thư xanh mầu
Yêu cánh hoa duyên kiếp này

Tìm em trong ý Thu…”

Cánh Hoa Duyên Kiếp – Ánh Tuyết hát

Em yêu dấu!
Rồi chúng ta cuối cùng cũng gặp nhau.
Anh cứ nghĩ mãi về lần đầu tiên chúng ta gặp gỡ buổi chiều Thu hôm ấy.
Không hiểu sao, ngay từ lúc gặp em lần đầu, anh đã yêu hình dáng ngập ngừng của người em gái với đôi quầng mắt đậm màu.
Em từ đâu đến?

Tại sao gặp nhau lần đầu mà chúng ta đã có những duyên tình cũ?
Tình yêu nồng nàn nghệ sĩ đẹp như giấc mộng chiều Thu chan hòa nắng ấm chắc đã được xếp đặt từ kiếp trước.
Nhưng, hình như ngay từ những ngày đầu gặp gỡ, anh đã cảm nhận được phút cuối khi chúng ta phải xa nhau …

Tùy bút của Phạm Anh Dũng

Scroll to TOP