Trại tù Suối Máu
(Đoàn Chính trình bày)
Lời 1 – Thục Vũ
Anh ở đây, bạn bè anh cũng ở đây
Áo rách xác xơ vai gầy
Cùng chung kiếp sống lưu đầy
Anh ở đây, ngày ngày cơm chưa đầy chén
Chiều chiều xa trông đàn én
Kiếm mồi thấp thoáng bay nhanh
Toa liền toa, tầu đi trong ánh hoàng hôn
Tiếp nối những dư âm buồn
Thành thơ ray rứt tâm hồn
Trăng ngậm sương, mịt mờ không soi nẻo tối
Đường dài sao rơi lạc lối
Cho lòng giăng mắc không nguôi
Chiều Suối Máu xót xa buồn nhớ con
Tình thương em vẫn đong đầy khoé mắt
Chiều Long Giao sương mờ đêm u uất
Nhớ thương vơi đầy hẹn hò vương chân mây
Anh ở đây, bạn bè anh cũng ở đây
Vẫn giếng nước sâu bên cầu
Tìm trăng, trăng vướng dây gầu
Anh ở đây, ngày ngày bên trong rào sắt
Hận thù ưu tư chồng chất
Giữa lòng núi cũ sông xưa …
Lời 2- Vũ Đức Nghiêm
Anh đẩy xe, bạn bè anh cũng đẩy xe
Dưới nắng gắt gay trưa hè
Lòng đau viễn xứ ê chề
Mưa chiều đông nhạt nhòa mưa rơi lạnh giá
Ngậm ngùi trông nhau lặng lẽ
Chân buồn đếm bước lê thê
Ôi đời ta, ngờ đâu trăm đắng nghìn cay
Khúc sắn bát ngô vơi đầy
Sầu nuôi thân xác hao gầy
Bao ngày qua đợi chờ tin vui chẳng thấy
Hận thù yêu thương còn đấy
Thôi đành như cánh chim bay
Người giữ nước phát gian miền núi xa
Chiều Sơn La mưa rơi nhòa nước mắt
Người đi xa trong niềm đau chất ngất
Lối xưa không về hẹn hò đành đơn cai
Ôi người đi, về đâu khi nắng chiều phai
Nắng úa xót xa thương người
Chiều nao gục ngã trên đồi
Chim rủ nhau về rừng ru anh ngủ mãi
Hình hài tan theo cỏ cháy
Hỡi người kiệt sức buông tay …
Anh ở đây ! Anh ở đây ! Sao vẫn còn ở đây?
- Bài hát “Anh ở Đây”, Thục Vũ viết tại Suối Máu và Long Giao, miền Nam, khi ở cùng trại với Vũ Đức Nghiêm.
Khi bị đưa ra miền Bắc, hai người bị phân tán ra hai nơi:
Vũ Đức Nghiêm bị đưa đi Yên Bái, còn Thục Vũ phải lên Sơn La.
Tháng 11, năm 1976, vì phải lao động quá nặng nhọc, đói và lạnh, Thục Vũ kiệt sức, và chết tại trại tù Sơn La.
Trong vòng 2 năm, Vũ Đức Nghiêm không hề hay biết gì.
Mãi tới 1978, khi Trung Cộng đánh qua biên giới, Việt Cộng chuyển các sĩ quan VNCH về miền Nam, Vũ Đức Nghiêm bị đưa về giam tại Nghệ Tĩnh.
Khi biết Thục Vũ đã qua đời, Vũ Đức Nghiêm xúc động, làm bài thơ khóc bạn, trong đó có những câu:
Chiều Nghệ Tĩnh trời mây ảm đạm
Nghe hung tin, xúc cảm bồi hồi
Than ôi, Thục Vũ lìa đời
Hồn linh thiêng có ngậm cười thiên thu ?
Ta ở lại, thương người đi trước
Thắp nén hương lòng, nước mắt rơi
Sâm ơi, khóc bạn lìa đời
Rồi đây nằm xuống, ai người khóc ta ?
Tháng 10, năm 1978, Vũ Đức Nghiêm viết lời thứ nhì cho “Anh ở Đây” (Anh đẩy xe, bạn bè anh cũng đẩy xe…) , chép lại bản nhạc, và lén gửi về Saigon cho tôi phổ biến…..
Đoàn Chính