TẠ RƯỢU – PKT

PKT – Mây Tần

Trượng phu, đã không được vì đất nước, xé gan bẻ cột gìn giữ cương thường, mà lại phải chịu cảnh bốn bể nổi chìm, luân lạc tha phương. Đoái trông về phương Nam, thăm thẳm trời mây một màu xanh ngắt. Thiên chức không tròn, học hành dang dở, tuổi trẻ một thời, trăm năm thân thế tháng ngày trôi. Vỗ tay cuồng hát nghêu ngao, trời đất mang mang, hỏi ai tri kỷ, cùng ta chén cạn chén đầy.

Tạ rượu hướng đông, biển đông dậy sóng
Tạ rượu hướng tây, mưa núi bạt ngàn
Tạ rượu hướng bắc, mịt mù gió cát  
Tạ rượu hướng nam, túy lúy càn khôn 

Cổ kim, đông tây nam bắc, tất cả rồi cũng sẽ tiêu tán. Nào mấy ai tỉnh mà ta sao lại không say. Nam nhi, tang bồng hồ thỉ, mắc mớ chi buồn mỗi lần nhớ đến đất tổ quê cha!   

Phụ Chú :  Cuối đời, đất khách, một ngày Xuân, “Tạ Rượu” ý lời,  từ bài “Hồ Trường” của Tiền bối Nguyễn Bá Trác. Thương lắm, mời đọc cho vui với nhau thôi! PKT 03/05/2019

***

HỒ TRƯỜNG

Nguyễn Bá Trác (1881 – 1945) 

Đại trượng phu không hay xé gan bẻ cật phù cương thường
Hà tất tiêu dao bốn bể lưu lạc tha phương
Trời Nam nghìn dặm thẳm
Non nước một màu sương
Chí chưa thành, danh chưa đạt
Trai trẻ bao lăm mà đầu bạc
Trăm năm thân thế bóng tà dương
Vỗ gươm mà hát
Nghiêng bầu mà hỏi
Trời đất mang mang ai người tri kỷ
Lại đây cùng ta cạn một hồ trường. 

Hồ trường! Hồ trường

Ta biết rót về đâu
Rót về Đông phương, nước biển Đông chảy xiết sinh cuồng lan
Rót về Tây phương, mưa phương Tây từng trận chứa chan
Rót về Bắc phương, ngọn Bắc phong vi vút cát chạy đá giương
Rót về Nam phương, trời Nam mù mịt có người quá chén như điên như cuồng.

Nào ai tỉnh, nào ai say
Lòng ta ta biết, chí ta ta hay
Nam nhi sự nghiệp ư hồ thỉ
Hà tất cùng sầu đối cỏ cây…

Scroll to TOP