Ðời phi công ngang dọc vượt ngàn non.
Từ đại dương bay qua vạn lâm sơn.
Giữa sáng nắng, mưa chiều bồng bềnh tới.
Tự hào đó muôn đời tôi ước muốn?
Mộng vàng ươm sương gió cuốn non sông.
Thiều quang cánh chim bằng rong nghìn núi.
Ðêm chập chờn thao thức vùi trăng vỗ.
Ngày tha phương cánh bạc tô vuông đời.
Bầu trời tròn hoài mong đợi trong tôi.
Từ thinh không anh nhìn đời bát ngát…
Tự do ấy toả rung ngàn nốt nhạc.
Mộng hải hồ hằng khao khát thế nhân.
Dưới chân mây tôi nhìn lên vạt nắng
Vờn trong gió mơ năm tháng song hành.
Bỗng hoá thân anh đổi đời xoay chuyển.
Phiêu lãng nơi đâu tầm tay tang biến?
Anh ngấn nước thầm lặng miền ven biên
Bên dãi ngân hà, tôi nào giữ được.
Dẫu lãng du tình lả lướt lưng trời.
Biết bao giờ tôi ôm trọn giòng trôi!?
Tình Hoài Hương