(Một Mình – Nhạc Lam Phương – Họa Mi trình bày)
Một mình giữa chuyến đò ngang
Chợt nghe lay động lá vàng rụng rơi
Một mình đứng giữa khung trời
Mênh mông trống vắng đâu người tri âm
Một mình lặng lẽ âm thầm
Đi về cô quạnh, tháng năm mỏi mòn
Một mình thương nước nhớ non
“Sao” dời “biển” đổi chẳng còn thề xưa
Một mình mong nắng đợi mưa
Biết ai tâm sự cho vừa nhớ nhung
Một mình một bóng lạnh lùng
Âm thầm lặng ngắm sắc hồng ráng pha
Một mình đứng giữa chiều tà
Gọi gió gió cuốn, trông hoa hoa tàn
Một mình viết chuyện lỡ làng
“Mây trôi bèo giạt”, giữa đàng đơn côi
Một mình lặng lẽ nói cười
Âm thầm chiếc bóng giữa đời quạnh hiu
Một mình nhìn tuổi xế chiều
Còn đâu bóng dáng yêu kiều thướt tha
Một mình đứng ngắm trời xa
Vàng hoe sợi nắng lướt qua bên thềm
Một mình nghe chợt nhớ thêm
Những ngày tháng cũ êm đềm xa xưa
Một mình chẳng kẻ đón đưa
Đâu đây tí tách hạt mưa hiên ngoài
Một mình giữa chốn u hoài
Ngâm thơ, nghe nhạc nào ai bạn cùng….
Một mình giữa chốn mông lung …
***
Một ngày cuối Thu, 2003. NTH.TX