Năm nay Tết đến chẳng còn xa,
Sau lễ Noel một tháng mà.
Mỗi năm, mỗi Tết ta thêm tuổi,
Bả tám mươi rồi tớ tám ba.
Bả tám mươi rồi, tớ tám ba.
May thay bốn mắt vẫn chưa lòa.
Tháng tháng tớ ngồi “̣đai” mái tóc.
Soi gương, vẫn trẻ mãi chưa già!
Dạo này tối đến không lái xe,
Con đường đêm tối, thấy mà ghê!
Dù cho bốn mắt không nhìn thấy,
Tốt nhất ta nên cứ ở nhà.
Ngày ngày hai đứa vẫn ̣đi “gym“
Vì nghe đi bộ tốt cho tim,
Thôi thì ta cứ cùng nhau bước,
Ông trước tôi sau chẳng phải tìm!
Lại còn cái bệnh “A za mơ“,
Bệnh chi lú lẫn, giống như khờ.
Hay là giả bộ không thèm biết,
Đến kẻ bao năm vẫn ở nhờ!
Lái xe thỉnh thoảng lại leo lề,
Vợ mà cẳn nhẳn chẳng thèm nghe.
Bảo rằng tôi muốn cho bà thấy
Bốn lốp xe này vẵn tốt ghê!
Tết nhất năm nay chẳng sắm nhiều,
Thân già, ăn chẳng được bao nhiêu.
Bầy ra chỉ tốn thêm công sức,
Để mãi không ăn lại sợ thiu!
Bạn hỏi:
Tết này ông có định về quê?
Xua tay, nhất định tớ không vê
̀Đường xa mỏi gối chân chồn bước,
Ở lại bên này lại khoẻ re.
Nhắc đến quê hương thật não nề,
Con đường Dân Chủ vẫn dài ghê.
Ngày Xuân nâng chén mừng năm mới,
Chúc cả quê hương rộn nắng hè.
P.N.THĐLVNHN – Xuân Canh Tý 2020