
Từ Đó Khôn Nguôi
Mỗi chiều em về là gió lộng đường điAnh nhìn em bồi hồi trông theo nhịp bướcNhẹ gót thắm vào mãi đáy tim tôiTừ đó nhớ khôn nguôi và chiều chiều thấy đơn côi. Lúc gặp em lòng định nói rồi lại thôiNhưng hồn tôi tựa trời giông đang nổi gióTình nghệ sĩ là thắm…