Chiều buông xuống bầy dế mèn inh ỏi
Ánh đèn dầu sáng dưới mái tranh
Mẹ ngồi đan áo cho cha
Thầm thì lời cầu nguyện
Chữ A, B con đọc
Số Một, Hai con đếm
Ðếm bao giờ cho tới
Ngày nghỉ phép cha về
Mùa đông đến áo mẹ đan xong
Mong cha sớm trở về
Mặc vào cho mẹ vui
Vất vả mẹ không nề
Hằng đêm bầy dế mèn vẫn gọi
Con đếm từng ngày mong đợi
Biết con học giỏi cha mừng
Biết mẹ đan áo cha vui
Chuyến hành quân gian khổ
Không giấy mực biên thư
Cha đành phải quên lời
Không hẹn kỳ trở lại
Hôm sau có người đến
Trao mẹ một món quà
Tay run run nhận lấy
Nước mắt mẹ trào dâng
Con hồi hộp muốn biết
Món quà nào cho Mẹ
Món quà nào cho con
Chú quân nhân nghiêm chỉnh
Con dại khờ không hiểu
Mẹ đau lòng ngã quỵ
Trên tay ôm lá cờ (Vàng ba sọc Đỏ)
Mảnh vải phủ thân người
Mẹ bảo đây là Kỷ Vật quý nhất của con
Bây giờ con mới hiểu thứ gì quý nhất trên đời !!!”
(Kỷ vật quý nhất – thơ Cát Trắng)