(Trích bài tùy bút của Thiếu Úy Tấn đăng trong tạp chí Phố Văn)
***
Sau ba tháng vào Trung Tâm 3 tuyển mộ nhập ngủ tại TTHLQT để làm thủ tục nhập ngủ khám sức khoẻ, lãnh quân trang, quân dụng xong thì chuyển sang Trường Bộ Binh Trừ Bị Thủ Đức.
Ngay từ khi bước chân vào Quân trường, Tân khóa sinh đã được các huynh trưởng đón tiếp một cách hết sức tận tình.
Để khởi sự làm quen với đời lính, bài học quân sự đầu tiên là theo lệnh huynh trưởng chạy ba vòng Vũ đình trường gọi là dàn chào “Tân khóa sinh” :
Mới vòng đầu Vũ Đình Trường
Mà bao nhiêu đứa chán chường hẳn ra
Thằng thì mày váng mắt hoa
Thằng thì như bóng ma gà chết toi.
Thực vậy, mới chạy vòng đầu đã có vài ba tên té xỉu, chạy hết vòng thứ ba, một trăm chỉ còn vài chục, tuy còn đứng vững nhưng tưởng thở hết ra hơi. Đã vậy đám huynh trưởng nào tha, những tiếng quát tháo nạt nộ, hò hét cứ như cố tình cướp tinh thần bọn đàn em ngơ ngác khiến cho bao nhiêu mộng lớn mộng nhỏ mới cách đó vài tiếng đồng hồ vẫn còn xanh mướt, nay đã tan tành theo mây khói :
Cán bộ mặt mủi lầm lì
Còn đám huynh trưởng thôi thì hung hăng
Quát tháo vào mặt từng thằng
Chưa chi mộng lớn nó giằng mất tiêu
Ở đời ma củ ăn hiếp ma mới là chuyện thường tình. Huynh trưởng có bổn phận phải hướng dẩn đàn em đến nơi đến chốn, đàn em có lổi bị phạt hít đất, thụt dầu, nhảy xổm hay phạt dả chiến… cũng là lệnh cán bộ đưa xuống cho huynh trưởng thi hành mà thôi. Luật quân trường mà ! Ở lâu dần mới thấy :
Thật ra huynh trưởng hiền khô
Còn cán bộ, toàn những đồ mắc ma
Để coi trẻ cũng như già
Ngày đầu đụng mặt, ngó qua ghét liền.
Nói ghét cán bộ cho có vẽ một chút , chớ khi mãn khoá ra trường rồi mới thực sự thấy kính trọng quí vị Sỉ quan Cán bộ đã nổ lực hướng dẩn và huấn luyện SVSQ chúng tôi trở thành những Sỉ quan xuất sắc (và không xuất sắc như tôi) trong QLVNCH (lời tác giả)
Ngày đầu tiên ở quân trường là phân chia quân số, Tiểu đoàn,Đại Đội, Trung Đội, đặt dưới quyền chỉ huy của SQ cán bộ Đại Đội Trưởng và hai SQ Trung Đội Trưởng. Những tân sỉ quan được đưa đi xuống tóc, những chiếc tông đơ tàn nhẩn dọc ngang rào rạt trên đầu không thương tiếc. Những ước mơ xanh ngát, những hoài vọng ngất trời bám trên những sợi tóc xanh giật mình rụng lả tả xuống nền xi -măng. Rồi, những anh khoa bản, trí thức cho tới những anh sinh viên, học sinh đều đi tắm truồng ở nhà tập thể cuối doanh trại. Rồi được chích thuốc chống nắng mưa cảm mạo, rồi những bộ đồ lính màu cứt ngựa rộng thùng thình được tương vào người, chiếc nón nhựa đội lên đầu để thực sự trở thành anh lính mới tò te.
Mang tâm trạng thư sinh đang tự do phơ phới ngoài đời mà đặt chân vào quân trường thì bất cứ hình ảnh nào trước mắt, ngó qua cũng thấy lạ, thấy khó chịu, thấy nhớ nhà, thấy rầu muốn chết :
Trại lính, tuyến giao thông hào
Nhà thương. bệnh xá hàng rào, băng ca
Vũng nước, lùm cỏ, bụi hoa
Những ngày đầu mới ngó qua thấy rầu.
Cái gì chớ sức khỏe con người, nhất là Tân khóa sinh thì thể dục thể thao là chuyện hàng ngày khi trời vừa rạng sáng. Có câu” lâu ngày rồi quen”, vậy mà những buổi sớm đầu tiên ở quân trường nghe cán bộ thổi còi tu hít dựng dậy ra sân tập thể dục quả là .. khủng khiếp.
Sáng sớm trời lạnh cắt da
Nghe còi dựng dậy uà ra xếp hàng
Tập chạy, nhảy, bò càng
Không nở bề dọc cũng nở ngang thân hình.
Đó là chuyện tinh sương. Ban đêm, trước khi ngủ cán bộ thông báo là sẽ có một cuộc thực tập báo động giả để mọi người chuẩn bị tinh thần, biết trước như vậy mà đến hồi nghe còi báo động hù hụ vào lúc nữa đêm, cứ tưởng như ai hớp hồn mình, phát sợ ngang :
Vừa nhào xuống giao thông hào
Một thằng chết tiệt nhảy ào trên lưng
Lãnh luôn hai cái gót chân
Nghe một tiếng “hự” tưởng chừng hộc cơm.
Trường Bộ binh Thủ Đức có bốn tuyến A, B, C, D suốt khóa học chúng tôi gác đủ cả bốn. Tuyến A ở mặt tiền, cổng chính. Tuyến B giáp với nghĩa địa và nhà dân xa xa. Tuyến C thuộc khu thiết giáp. Tuyến D hướng ra bãi tập. Gác bất cứ tuyến nào vào lúc nửa đêm thanh vắng chung quanh không một bóng người, ngoài những ngôi mộ đá ong hoang phế, và đám lau già tóc trắng quặt quại trong gió, dưới trăng , hay trong cơn mưa, tôi mới cảm nhận hết những nổi cô độc giữa mênh mông đất trời cô tịch :
Đêm hôm ra gác tuyến A
Đang trong khuya khoắc tiếng gà vẵng đưa
Mưa rơi rắc hạt lưa thưa
Lòng mình nước dột nên chưa hết buồn.
Trong 6 tuần huấn nhục, tân khóa sinh phải học : – đi, đứng, nghiêm, nghỉ, dậm chân tại chổ, học chào tay, học hát…học quay trái, quay phải làm sao cho đúng 90o. Học đàng sau quay 180o sao cho khỏi xiểng niểng, đàng trước bước phải bắt đầu bằng chân trái, tay đánh nhịp cho cao. Rồi còn phải tập đánh giày thật bóng, xếp drap mền thật kỷ, tủ quần áo thật ngăn nắp v..v… Trong thời gian này, nhiều huynh trưởng có đầu óc khôi hài thường bày ra kiểu phạt rất độc đáo, như phạt đàn em chạy đi xin chử ký của 300 người trong vòng 15 phút. Có chạy xì khói, chạy bở hơi tai, chạy phờ râu… cũng chẳng ma nào thỏa mãn nổi cơn ác ý của bậc đàn anh chỉ vì lở bước trật nhịp như tôi :
Nó la đàng trước bước đều
Mình bước trật nhịp nó khều mình ra
Hất hàm, rít giọng thiết tha:
“Chạy xin chử ký của ba trăm người”
Cũng trong 6 tuần huấn nhục, trừ khi đi bãi, tân khóa sinh ngày hai buổi chỉ được phép ăn cơm nhà bàn chớ không được ăn tiệm như các huynh trưởng. Vô nhà bàn phải giử im lặng, chờ huynh trưởng hô to” nghiêm” thì phải rán ưởn ngực lên mà đứng im.
Khi nghe hô ngồi phải đáp thật to “xuống”, nghe mời đàn em ăn cơm, phải đáp lớn mời huynh trưởng ăn cơm, xong các thủ tục nhà binh mới được ăn. . Khẩu phần ăn quanh đi quẩn lại cũng mấy món canh, đồ xào, cá hoặc thịt hộp. Hôm nào nhát thấy trong tô canh có một chú sâu đo xanh lè, hay chú trùng mềm oặt thì cứ coi như hôm đó ta có thêm …chất đạm. Đã là con nhà binh khi ăn phải ăn cho lẹ, lùa cho nhanh . Lờ quờ, lạng quạng chỉ có nước đói :
Gắp thật lẹ, lùa thật mau
Ăn không kịp nghỉ, nuốt không cần chờ
Thằng nào lẹ, thằng đó nhờ
Thằng nào chậm chạp. đói phờ người ra.
Lại cũng trong thời kỳ này , tân khóa sinh không được phép đi, mà phải cầm súng xeo xéo trước ngực vừa chạy vừa hát :
“Quân trường đổ mồ hôi, chiến trường bớt đổ máu”… mỗi lần hai Đại đội đi ngược chiều, nhất là sau giờ cơm ra , đụng mặt nhau là cứ y như gà tức nhau tiếng gáy, cả hai đều gân cổ hát với tinh thần ganh đua cao độ :
Đại đội bạn đi ngược chiều
Chúng gân cổ hát thiếu điều bức gân
Phe mình thấy vậy nổi sân
Thề quyết chẳng kém, rướn gân cổ gào
Ngày học bãi đầu tiên, chúng tôi được trường cho xe GMC chở lên đồi Bs/ Tín, lúc về thì đi bộ, sau đó là lết cho tới mãn khóa.
Vì bãi học có gần gì cho cam, cách quân trường từ 5 tới 10 cây số đường chim bay hoặc hơn, như bãi xa lộ 5km, bãi nhà xập 7km, bãi vườn thơm… Bài học đầu tiên ở bãi lội về mới thấy đường ơi… sao mà dài vô tận !
Chiều về mới thấy đường dài
Thằng nào thằng nấy mệt nhoài người ra
Ước gì có ly đá trà
Mình ực, mình xối, mình xoa mát người.
Đi bãi còn một cái đáng gờm nữa là nắng. Cái thứ nắng trưa hừng hực, nắng đổ mồ hôi sôi nước mắt. Làm gì có cây cao bóng mát mà núp . Có bửa chúng tôi ra bãi bắn học xử dụng súng nặng như đại liên M30, M72, súng cối 80 ly, đại bác 105 ly không giựt và ném lựu đạn M26.
Rồi 9 tuần huấn nhục cũng chấp chới trôi qua. Có trải qua thời kỳ cam go này mới thấm thía hai chử “huấn nhục”.
Chín tuần qua một cái vù
Thằng nào thằng nấy như tù được tha
Thằng thì ngồi thở hắt ra
Thằng thì sướng tít như là gặp tiên
Sau đó, tân khóa sinh được làm lể gắn Alpha tại Vũ đình trường, hãnh diện trở thành Sinh viên sỉ quan trường Bộ binh Trừ bị Thủ Đức.
… tiếp phần 2 …