Trong sinh hoạt âm nhạc của chúng ta thập niên 40, 50 đã có một số tác giả “ôm đàn tới giữa đời” một lần, và rồi biến mất. Những nhạc sĩ chỉ với sáng tác duy nhất, rồi thôi…
Và hình như nhạc sĩ của chúng ta chỉ có một sáng tác duy nhất không nhiều.
Võ Đức Phấn với Cùng Một Kiếp Hoa,
Từ Vũ với Gái Xuân,
Lê Bình với Đường Lên Sơn Cước,
Lê Trạch Lựu với Em tôi,
Hồng Duyệt với Đường Chiều
…. và có thể còn vài người nữa mà Bích Huyền không biết hết.
Không hiểu vì lý do gì mà họ chỉ viết có một ca khúc, và những ca khúc ấy lại được yêu và nhớ mãi……
Bích Huyền