One for Mom, One For Dad, and One for The Country
Trong khi search trên web về Australia, để quen thuộc hơn với tình hình hiện nay trên đất nước này, chuẩn bị cho chuyến đi viếng vào tuần tới và gặp lại một số bạn Úc, tôi biết được về cuộc vận động yêu nước đối với người Úc hiện nay nhắm vào “duy trì dân số, chận đứng lại đà sụt dân số” qua khẩu hiệu “One for Mom, One for Dad and One for The Country”, và gia đình nào đạt được đích thứ 3 sẽ được Chính phủ Úc trợ cấp khá hậu bằng tiền. Thoạt nghĩ đây là một chủ trương thiết thực, nhưng nhớ lại tình hình Việt nam những năm sau 1975 mới thấy Chánh phủ Úc cũng chưa là sáng suốt lắm. Những người sinh sống ở Việt nam trong những năm sau 1975 đã học được và thấm nhuần đức tính này qua câu chuyện (thật) sau đây:
“Một viên chức ở một cơ quan đối diện với một Hợp tác xã Tiêu thụ kiên nhẫn xếp hàng trước HTX mỗi khi có hàng bán ra, nhưng lần này đến lần khác không gặp may mắn vì hàng bán đã hết trước khi anh chàng lên đến đầu hàng.
– Một hôm, anh chàng thực sự gặp may mắn, là khi vừa đến đầu hàng thì còn lại 1 bó rau muống. Anh chàng mua bó rau, rồi mừng rỡ ra khỏi hàng, tách bó rau ra trên hai tay, đưa một nửa bó trong tay phải lên cao mà hát “Cho Ngày Nay”, rồi đưa nửa bó còn lại bên tay trái lên cao mà hát “Cho Ngày Mai”, rồi chắp cả hai tay đang cầm bó rau muống đưa cả lên cao mà hát “Cho Muôn Đời Sau.”
Quả là có sự song song nào đó giữa khẩu hiệu của Chánh phủ Úc “One for Mom, One for Dad, and One for The Country” và kinh nghiệm sống của anh chàng viên chức Việt Nam mấy chục năm về trước, được thể hiện qua bài hát yêu nước vào thời buổi này “Cho Ngày Nay, Cho Ngày Mai, Cho Muôn Đời Sau”!
Xin kể để các bạn đọc cho vui.
24 th. 6, 2006 – Lê Quan Tâm (Worcester, MA)