Nhất Hùng- Thảo Chương Trần Quốc Việt – Nguyễn Nhơn
TẾT THA HƯƠNG – I
NHỚ TẾT QUÊ HƯƠNG
Nhớ những cành Mai đã nở vàng
Nhớ hương trầm trộn với đèn nhang
Nhớ tràng pháo chuột – hồng che đất
Nhớ điã thịt kho – mỡ đóng màng
Nhớ bánh chưng xanh – màu mượt mượt
Nhớ câu đối đỏ – sắc ràng ràng
Nhớ đoàn lân múa quanh chòm xóm
Nhớ lại xứ người – Tết đứt ngang …
Nhất Hùng
02-02-2022
TẾT THA HƯƠNG – II
Mai giả trong bình mãi rực vàng
Bàn thờ tiên tổ toả mùi nhang
Giao thừa vắng pháo – lòng đâu nỡ
Mồng một thiếu lân – dạ khó màng
‘Xông đất’ chẳng người thăm chộn rộn
‘Xuất hành’ vài cháu viếng chàn ràng
Xuân này giống hệt bao Xuân trước
Truyền thống Tết mình đã gãy ngang
Thảo Chương Trần Quốc Việt
02-02-2022
MÙA XUÂN TRÊN NƯỚC MỸ
Xuân năm nay là bắt đầu năm thứ năm, sống trên đất Mỹ. Bốn Mùa Xuân qua đều không cảm thấy gì là Tết. Hội Tết ở đây, dẫu cho tổ chức khéo léo cách mấy cũng không thể tạo nên “không khí” của Ngày Tết nơi Quê Nhà. Con lân múa trong Hội Chợ Mỹ không thể nào sinh động như con cù giỡn pháo trên đường phố quê tôi. Con cù râu bạc đó làm thế nào sánh được với con cù râu bạc của Hội Chùa Bà, xứ THỦ, Bình Dương.
Tìm đâu thấy cành mai vàng rực rở của Ngày Tết ở Quê Nhà!? Tìm đâu thấy cảnh trẻ em mặc quần áo Tết sặc sỡ, vui đùa trên hè phố, thỉnh thoảng đốt trái pháo chuột nổ tì tạch!? Cho nên ngày Tết, cứ nằm nhà, ngâm Kiều, giải khuây:
Ngày Xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi
Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa
Hoặc giả, xót thân 15 năm lưu lạc phong trần thì ngâm Kiều vịnh:
Tấm lòng nhi nữ thương mà trách
Chẳng trách chi Nàng, trách Hóa công
Nguyễn Nhơn
Cuối Đông 1994
( Trích từ: Xuân trên núi Hoàng Liên )