Đàn rung mười phím tay cầm
Đêm trăng thiếu phụ buông trầm cung Thương
Âm ba xé nát màn sương
Lá thu rơi rụng, phấn hương hao gầy
Thời gian vàng võ qua tay
Đếm mòn từng đốt, vắn dài hàng châu
Làm sao đong hết hạt sầu
Gởi người lỗi hẹn cuối cầu lãng quên
Đàn ơi đàn hãy rung lên
Niềm đau không tuổi không tên ngút ngàn
Chờ nhau đã mấy thu tàn
Lá rơi về cội, người còn xa xôi
Phương xa người có như tôi
Ngắm nhìn mây nước ngậm ngùi trở trăn
Đêm thu cùng một vầng trăng
Chắc người cũng thấy bóng Hằng chờ mong
Có nghe đàn trổi tiếng lòng
Đêm trăng thiếu phụ buông chùng dây tơ ….
– Phạm Như Hùng-