Xuân Cảnh – Trần Nhân Tông

XUÂN CẢNH

春景 – 陳仁宗

楊柳花深鳥語遲
畫堂檐影暮雲飛
客來不問人間事
共倚欄杆看翠微

Trần Nhân Tông (1258 – 1308)

Dương liễu hoa thâm điểu ngữ trì
Họa đường thiền mẫn mộ vân phi
Khách lai bất vấn nhân gian sự
Cộng ỷ lan can khán thúy vi.

Dịch Xuôi : CẢNH XUÂN
Chim hót từng tiếng một trong bụi hoa  liễu rậm
Gian họa đường im lìm chìm trong bóng mây chiều bay
Khách vào không hỏi chuyện trần thế
Cùng dựa lan can thả mắt, lặng nhìn chân trời xanh biếc ngoài xa.

PKT 01/13/2015

CẢNH XUÂN

Chim hót ngập ngừng trong bụi liễu ,
Mây chiều bay rợp bóng thềm hoa.
Khách vào không hỏi chuyện đời nhiễu ,
Cùng dựa lan can ngắm núi xa.

PKT 01/13/2015

Bản Dịch 2

Chim hót trong khóm hoa dương liễu
Dưới bóng thềm mây lướt chiều trôi
Khách đến chơi không hỏi chuyện đời
Cùng tựa cửa chân trời xanh mờ mịt.

 ĐỗTùng – 03/03/2015

LỜI THÊM  : Chủ và khách, cảnh và người trong tĩnh lặng vô ngôn , không còn thời gian , không gian ngăn cách. Thiên hà ngôn tai / tứ thời hành yên / bách vật sinh yên / thiên hà ngôn tai . Lời Khổng Tử trong Luận Ngữ. Trời có nói đâu / mà bốn mùa luân chuyển / trăm vật trồi sinh / trời vẫn làm thinh , có nói gì đâu. Vâng , trời có nói gì đâu , mà một mùa xuân mới với hy vọng và yêu thương đang lặng lẽ trở về và dường như đã ở ngay ngoài đầu ngõ.

Trước cánh này , tình này , ở độ tuổi quá 80 lúc này , còn cần lời nói nào cho nhau nữa sao?

PKT 01/13/2015

Scroll to TOP